Thuở xưa ,thế giới
chưa hình thành quốc gia ,phương tây chỉ chia ra từng lãnh thổ và mỗi lãnh thổ
có 1 vị lãnh chúa cai trị .Tại vùng đất nọ , cuộc sống như bao vùng khác ;có cậu
bé mồ côi tên Rose ,được cưu mang bởi 2 vợ chồng già không con .
Thời gian qua mau , 2 cụ mất và bỏ Rose 1 mình trên thế gian.Rose 20 tuổi , sinh sống bằng nghề chăn cừu .Ngày qua ngày , cuộc sống trôi đi vô vị .Cho đến 1 hôm ,Rose ngồi suy nghĩ về cuộc đời mình :chẳng lẽ sống vô vị đến cuối đời hay sao ?,thẩn thờ cho đến trời sụp tối ,Rose lùa đàn cừu về .Khi đi ngang lâu đài của lãnh chúa ,chuyện bất ngờ đã xảy ra :
Ánh trăng tròn sáng vằng vặc treo lơ lửng bên cạnh lâu đài màu đen vì tối- một cảnh vô cùng huyền bí , thật đẹp !- Chàng say mê nhìn ...;bất chợt Rose thấy có 1 cô gái cũng đang ngắm trăng với mình trên cửa sổ tòa lâu đài ,hình ảnh ánh trăng làm nền cùng khuôn mặt nhìn ngang của cô gái ấy đã làm Rose ngây ngất và thương thầm cô ta ,Rose đã có mục tiêu! Xin giới thiệu cô gái ấy là con của lãnh chúa , thời đại bấy giờ gọi cô ta là công nương .
Tình yêu đơn phương đã làm tim Rose thổn thức bao đêm , rồi chàng đã suy nghĩ ra 1 việc làm để an ủi tình yêu của mình tuy hơi ngu ngu.Đó là : bán 1/2 số cừu đi ...để mua và học đàn .
Vậy là , hàng đêm ...phía dưới lâu đài...nơi vách đá ...có 1 người ngồi đàn.Tiếng đàn văng vẳng lên lâu đài , nơi công nương ở.Và,tiếng đàn ấy như hiểu rõ nỗi lòng của công nương - tuy có đầy đủ mọi thứ vật chất , nhưng đổi lại là cuộc sống tù túng thiếu tự do .Tiếng đàng dần làm công nương để ý ;hôm nọ công nương sai tỳ nữ xuống xem ai đang đánh đàn .Khi thấy bóng người từ lâu đài đi ra , Rose quá sợ hãi (-chẳng lẻ lãnh chúa nghe tiếng đàn của mình ,ổng tưởng thằng nào khùng ...cứ đánh đàn ban đêm hoài nên kêu lính ra bắt mình-) và núp vào bụi cây .
Sau khi biết người đó là tỳ nữ , Rose biết rằng công nương đã để ý tiếng đàn của mình .Thành công ngoài dự tính ban đầu rồi ( vì khi chàng học đàn chỉ muốn đàn cho công nương nghe , ko nghĩ chuyện trèo cao ).Vậy là chàng lại suy nghĩ và quyết định làm 1 việc ngu ngu thứ 2 :bán nốt số cừu còn lại ...để mua bộ đồ dzía giả danh công tử nhà giàu kua công nương.Trời không phụ người có lòng ,1 ngày nọ công nương đã xuống tìm chàng .Và...chuyện gì tới nó đã tới ...họ đã yêu nhau :công tử và công nương.
Nhưng giấy nào đâu gói được lửa ....sau 1 thời gian bên nhau nàng đã biết danh công tử kia chỉ là vỏ bọc bề ngoài của Rose.Một hôm ,nàng đã nói với Rose :"Chàng Rose của thiếp , nếu chàng yêu thiếp thì chàng hãy làm được 2 việc này.Một là chàng phải có địa vị trong xã hội.2 là chàng phải tìm cho thiếp 1 bông hoa màu trắng ,thân cây nó có gai nhọn, mà loài hoa này chưa từng gặp ."-Công nương chỉ chế cho khó thôi...hix hix
Thằng Rose ngu ngốc nào có ăn học mà hiểu được ý ẩn dụ của 2 yêu cầu đó .Vậy là Rose lại trằn trọc suốt đêm suy nghĩa để thực hiện công yêu cầu của nàng .
Rose quyết định gia nhập quân đội ! Bởi vì, con đường tiến thân nhanh nhất trong xã hội lúc bấy giờ là vào quân đội .Xin nói thêm : khi gia nhập quân đội , sẽ có 1 luật chơi : solo tay đôi với cấp trên :win=thăng cấp,lose=bị thương.Nhưng với sức mạnh của chàng trai chăn cừu-sức mạnh tình yêu, Rose đã dần dần trở thành 1 vị tướng quân -tướng Rose .
Tướng Rose đã vững địa vị sau bao lần chinh chiến thắng lợi , lãnh thổ sơ khai dần lớn mạnh ra...Hoàn thành yêu cầu 1 ! Nhưng ,thế còn loài hoa ? đó ở đâu ?
Sau mỗi lần thắng trận , Rose đều cùng tùy tùng của mình truy tìm loài hoa...nhưng vẫn ko ra .Và như mọi lần , sau khi thắng trận Rose đi tìm loài hoa ấy cùng tùy tùng .Nhưng không may ...
Trên đường đi tìm , trên con đường nhỏ , 1 hẻm núi ( như trong film Cổ máy thời gian _ Cổ Thiên Lạc đóng vậy ) Rose đã bị phục kick .Ý lộn , phục kích .Tên rơi như mưa , đá rớt như...mưa luôn...
Tàn bộ tùy tùng của chàng đều bị chết.Riêng Rose đã thoát thân ( nhân vật chính mà ).Chàng chạy thẳng thật nhanh ...đến 1 đồng cỏ xanh tận chân trời.Rose buồn vì mất các anh em chiến hữu...bất ngờ chàng thấy 1 bông hoa màu trắng...giữa cánh đồng -hết buồn liền!Lại gần xem , thì loài hoa trắng này có gai trên thân!Mừng rỡ , chàng nâng niu bông hoa đó và quay ngược lại để đem vìa "khoe với công nương",báo cáo hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao...Nhưng ...khe núi ấy nào cho chàng may mắn thứ 2?tên vẫn rơi...đá cũng vẫn rơi...chàng thì cứ chạy...bịch..Rose té gà...
Phương xa,nơi quê nhà ,công nương hay tin tướng Rose bị phục kích,chưa có tin tức.Công nương đã trốn khỏi lâu đài đi tìm chàng.
Đến nơi thì xác Rose đã lạnh cứng ,nhưng trên tay chàng...ôm trong ***g ngực 1 cây hoa,1 cây hoa có gai (theo iu cầu của ).Tay Rose bị gai trên thân loài hoa ấy đâm chảy máu , máu của chàng thấm vào cánh hoa , loài hoa trắng ban đầu giờ lại là bông hoa màu đỏ như máu .
Quá đau xót,công nương bật khóc !Nước mắt nàng rơi xuống mặt Rose...(Rose chết thiệt rồi,truyện này ko có phép lạ đâu.)
Nàng nhìn lên trời cao và trách mình:
-Trời ơi,vì sao tôi không biết trân trọng tình yêu ,lại quan tâm vẻ bề ngoài.Để rồi giờ đây tôi đã mất đi 1 tình yêu , 1 tình yêu chân chính !
Và vị công nương ấy đã mất tích cùng xác tướng Rose.Lời đồn về công nương thì nhiều ;trong đó có 1 tin như sau :
Tại đất nước Hungary - xứ sở của loài hoa hồng , có 1 bà lão sồng 1 mình trồng toàn hoa hồng đỏ .
Comments
Post a Comment